7 năm chung sống, tôi như là osin của chồng

Em sống với anh mà thấy mình không được tôn trọng. Em từng viết đơn ly hôn nhưng chồng không ký.

Đôi dòng tâm sự của người phụ nữ chung sống với chồng mình suốt 7 năm trời giống như là osin trong nhà, cô không cam chịu số phận như thế.

Em 30 tuổi, có 2 đứa con, một bé học lớp một, một bé đang học mầm non. Em sống cùng bố mẹ chồng, chồng em là con trai duy nhất của gia đình. Anh hàng ngày duy nhất chỉ có việc đi làm, ngoài ra các việc khác anh đều không làm. Anh luôn quát tháo, muốn người khác phải làm theo ý mình, em không làm đúng ý sẽ bị anh quát mắng, coi em như osin. Em sống với anh mà thấy mình không được tôn trọng. Tối dọn cơm cả nhà ăn, ăn xong em phải tranh thủ dọn thật nhanh để còn dạy con học. Con trai mới vào lớp một, tính tình rất hiếu động, chưa có ý thức học, con gái lại quấn mẹ vì mẹ nhẹ nhàng, quan tâm đến các con. Chồng em ăn cơm xong chỉ hút thuốc và lướt mạng xã hội. Em dạy thằng lớn học trên phòng, con bé con cũng theo mẹ, không dám gần bố vì lúc nào bố cũng quát mắng nó.

Loading...
Ảnh minh họa

Hàng tháng, anh đưa cho em 3 triệu để chi tiêu trong nhà. Bố mẹ chồng rất thương con thương cháu, biết tính anh gia trưởng độc đoán nên ông bà nói thẳng là: “Tao không bảo được nó”. Em rất thương bố mẹ chồng, ông bà hơn 70 tuổi nhưng luôn đỡ đần các con, yêu thương cháu. Em là người tương đối chu đáo với gia đình và bố mẹ chồng, nhưng nhiều khi ông bà ốm đau rồi con ốm đều em chăm, có lúc em không kham nổi. Chồng nghĩ đó là việc của em, em phải làm hết.

Em biết lỗi của mình là quá nhu nhược, chính em cố tạo cho gia đình cảnh đầm ấm để êm cửa êm nhà nên em phải cam chịu theo ý anh, để con không nhìn thấy cảnh bố đánh mẹ. Nước mắt em rơi hàng đêm. 7 năm qua, sống với người chồng này em cảm thấy mình không còn lòng tự trọng, thấy bản thân rẻ rúng và bạc bẽo vô cùng. Em từng viết đơn ly hôn nhưng chồng không ký, đêm nằm không ngủ được, chỉ nhìn các con ngủ và nghĩ đến bố mẹ hai bên. Giờ em phải làm sao đây?

Loading...