Là con gái nên chọn người yêu mình hay chọn người mình yêu?
Tôi có đọc được ở đâu đó một câu nói rằng ” hạnh phúc không phụ thuộc vào bạn sẽ làm gì mà phụ thuộc vào điều bạn sẽ nghĩ gì “. Câu chuyện tâm sự về tình yêu bạn trẻ dưới đây sẽ minh chứng cho câu nói chọn người yêu mình hay chọn người mình yêu là đúng ?
Mình là sinh viên năm 4 cũng sắp tốt nghiệp, người yêu cũ của mình là K52 NEU hiện đã đi làm được 3 năm rồi. Anh ấy là con cô giáo chủ nhiệm của mình ngày cấp 2, biết anh khi đến nhà cô ôn thi vào cấp 3, anh học rất giỏi, thông minh, nhanh nhẹn, nhớ ngày ấy môn nào có bài gì không biết làm mình còn nhờ anh giải giúp, anh khá nhiệt tình hướng dẫn cho mình chính vì thế khiến mình hâm mộ anh, có động lực để cố gắng học tập tốt hơn. Tình cảm mình dành cho anh mỗi ngày một lớn hơn. Rồi khi mình lên cấp 3 thì anh đã học đại học, suốt khoảng thời gian học cấp 3 không gặp lại anh lần nào cũng không có liên lạc gì vì bố mẹ mình không cho dùng điện thoại, học thêm hết lớp này đến lớp khác với mục tiêu thi đỗ NEU để được gặp anh. Nhưng cuối cùng bố mẹ không cho thi kinh tế mà bắt thi một trường khác, một chuyên ngành khác để ra trường bố có thể sắp xếp công việc cho mình.
Năm nhất đại học, đột nhiên anh kết bạn facebook và liên lạc với mình trước, lúc đó mình vui lắm, chúng mình nói chuyện nhiều hơn rồi gặp nhau đi chơi, đi ăn…Mình cảm giác anh có cảm tình và thích mình, chờ đợi từ anh một lời tỏ tình nhưng khi học hết năm đầu tiên rồi mà mối quan hệ không tiến triển lên nhiều như mình nghĩ. Thực sự mình là đứa con gái hơi rụt rè khi bày tỏ tình cảm với người khác nhưng sau những ngày suy nghĩ đắn đo thì cũng lấy hết dũng khí để nói với anh rằng mình đã yêu anh. Anh đồng ý. Mình đã hạnh phúc lắm. Khi yêu nhau, mình chỉ cảm nhận được tình cảm mình dành cho anh nhiều hơn, anh không hề để ý đến suy nghĩ của mình thế nào, đến cả ngày sinh nhật của mình anh còn không nhớ, không một lời chúc, một câu hỏi thăm. Đến lúc mình hỏi sao không nhớ cả sinh nhật mình thì anh chỉ bảo rằng anh bận phải đi gặp khách hàng. Mình giận, khóc, anh cũng chỉ nhắn 1 vài tin. Rồi mình nói chia tay, anh cũng không níu giữ. Thực sư mình vẫn còn yêu anh nhiều lắm. Chia tay cũng được gần 2 năm rồi, tuy nhiên thỉnh thoảng anh vẫn nhắn tin hỏi thăm mình. Mẹ của anh thì thích mình lắm, luôn muốn hai đứa tiến đến với nhau, 30-4 vừa qua, cô gọi mình đến nhà ăn cơm vì mong 2 đứa nối lại tình xưa, anh cũng có vẻ mong mình quay lại thể hiên sự quan tâm nhiều hơn. Có lẽ mình sẽ đồng ý nếu như không có 1 người là cậu bạn thân của mình yêu mình từ lâu, bây giờ khiến mình băn khoăn giữa 2 người con trai ấy.
Cậu bạn ấy học cùng từ ngày lớp 1 cho đến tận bây giờ. Năm lớp 5 còn viết thư tỏ tình cho mình để cô giáo bắt được, mình đã ngượng vô cùng còn cậu ta thì vẫn như chẳng có chuyện gì xảy ra. Nhà hai đứa gần nhau đi học hôm nào cũng qua gọi nhau, trêu đùa nhau cãi nhau chí chóe suốt ngày. Mới học lớp 5 mà đứng trước mặt bạn gái nói lời tỏ tình:
-Tao thích mày, làm bạn gái tao nhá!
– Nít danh, không lo học hành yêu đương vớ vẩn cái gì.
– Vậy khi nào lớn thì yêu nhé.
– Thằng dở này, còn nói nữa t nghỉ chơi với mày luôn đấy.
Thời gian cứ thế trôi qua, chúng mình có những ngày tháng vô tư hồn nhiên với nhau rất vui vẻ. Khi biết mình thích anh ấy thì hắn buồn lắm nhưng vẫn vênh vênh cái mặt:
– Chừng nào mày chưa lấy chồng tao vẫn còn cơ hội.
– Đấy là mày tự nghĩ ra đấy nhé, yên tâm mày không có cửa đâu.
Hắn cười với ánh mắt đầy bí hiểm:
Ý mày là về sau tao phải lấy mày không có cửa chạy thoát đúng không, tao hiểu mà.
– Đồ điên!
Thi đại học, mình nộp hồ sơ trường gì hắn nộp trường đó. Nhưng hắn lười học nên đã tạch đại học. Hắn ôn lại một năm cuối cùng thì sau những ngày cố gắng thì cũng đỗ và học cùng trường cùng chuyên ngành với mình. Lúc ấy mình đã năm hai và có người yêu. Học cùng một trường hắn quan tâm mình lắm, số lần gặp nhau, nói chuyện với nhau còn nhiều hơn nói chuyện với người yêu của mình.
1h sáng chỉ cần 1 tin nhắn: Mày ơi, ôn thi đói quá. Thế thôi là hắn cũng chạy đi mua đồ ăn mang đến cho mình. Ngày mưa đi học quên ô, hắn cũng chạy đến giảng đường đưa ô cho mình không bị ướt.
Một lần hắn say rượu rồi đến phòng mình lẩm bẩm
– Tao thích mày nhiều lắm, tại sao mày cố tình không nhận ra, tại sao lại phải yêu người khác.
Đưa hắn về nhà và không hiểu sao mình cứ tìm cách tránh mặt nhắn tin cũng thưa dần.
Rồi khi biết mình chia tay người yêu hắn gọi mình đi chơi giải sầu vẻ mặt thản nhiên chỉ nói 1 câu:
– T sớm biết sẽ có ngày này mà.
– Mày là thằng bạn đểu sao mày không an ủi tao chứ.
Ngày hôm sau, tự đi hiến máu rồi mang đến phòng mình một con gấu to đùng
– Ôm đi, từ nay nó sẽ chăm sóc mày.
Suốt hai năm nay luôn quan tâm mình như thế, nhưng trong tâm trí mình vẫn còn hình bóng người cũ mà không thể đón nhận tình cảm của hắn.
Ngày hôm qua hắn lại tỏ tình với mình đấy, tình cảm của mình lúc này thật rối bời, mình đã có chút xao động với thằng bạn thân nhưng mối tình đầu của mình muốn mình quay về bên anh ấy. Và bây giờ mẹ anh lại chủ nhiệm lớp em trai của mình, cô đối xử rất tốt với em mình nữa. Mình nên làm thế nào đây?