Tôi lao vào làm hùng hục như trâu, để rồi vợ tham lam giấu quỹ đen

Khi phát hiện ra số tiền không hề nhỏ đó, cảm giác thất vọng trong tôi trào lên. Tôi đã nghĩ vợ chồng là phải chung lưng đấu cật. Tôi không ngờ cô ấy luôn tham lam, tích của riêng cho mình.

Tôi đã muốn ly hôn ngay sau khi phát hiện ra vợ giấu một khoản riêng làm quỹ đen cho chị gái. Nhưng rồi nghe cô ấy giải thích, nhất là nhìn đứa con gái mới được 3 tuổi, tôi lại sợ mình tạo nghiệp nếu để vợ chồng đứt gánh giữa đường lúc này.

Thế nhưng, phải nói thật, sống cùng, tôi không có cảm giác hạnh phúc và tin tưởng nữa. Bởi vì tôi thấy, vợ không trung thực. Cô ấy quá tham lam và ích kỉ.

Tất cả những người biết tôi đều bảo tôi quá tử tế. Từ ngày lấy vợ tới giờ, tôi lao vào làm, đến nỗi không có cả thời gian mà ngẩng mặt nhìn ai. Bạn bè có công việc, tôi cũng khéo léo từ chối vì mải đi làm.

Lâu dần, nhiều người bạn còn bảo chán không muốn điện thoại cho tôi vì lúc nào tôi cũng chỉ biết cắm mặt vào đi làm, không giao du, tiếp xúc với bạn bè.

Loading...
Nhìn đứa con gái mới được 3 tuổi, tôi lại sợ mình tạo nghiệp nếu để vợ chồng đứt gánh giữa đường lúc này. Thế nhưng, phải nói thật, sống cùng, tôi không có cảm giác hạnh phúc và tin tưởng nữa. Bởi vì tôi thấy, vợ không trung thực. Cô ấy quá tham lam và ích kỉ.

Nhưng khổ nỗi, có vợ, có con rồi, tôi không lo được cho tổ ấm của mình sung túc, tôi thấy có lỗi lắm. Công việc tôi làm lương không cao nên tôi phải làm thêm nhiều lắm. Ai bận hay ốm nghỉ là tôi lại xin làm thay để có thêm tiền.

Tôi đi làm cả ngày lẫn đêm, ăn cũng không dám ăn hoang… Vợ tôi lúc nào cũng kêu thiếu tiền. Tôi thì mải đi làm cũng không để ý. Tôi chỉ biết làm và gửi tiền về cho vợ. Tôi tin vợ mình…

Mỗi tháng tôi gửi gần như hết chỗ tiền tôi kiếm được, chỉ giữ lại vừa đủ tiền ăn, rất hạn hẹp. Nhiều lúc tôi cũng thèm cái nọ cái kia, cũng muốn nghỉ ngơi một chút, nhưng vợ ở nhà suốt ngày điện thoại thiếu tiền nọ, tiền kia, tôi lại không cho phép mình được an nhàn.

Vợ tôi lúc nào cũng kêu thiếu tiền. Tôi thì mải đi làm cũng không để ý. Tôi chỉ biết làm và gửi tiền về cho vợ. Tôi tin vợ mình…

Bởi thế cho nên, khi phát hiện vợ có quỹ đen, mà con số còn rất lớn, tôi mới ngã ngửa người. Tôi như một con trâu hùng hục đi làm, không để vợ con phải thiếu thứ gì. Cô ấy cũng suốt ngày kêu gào tôi phải tiết kiệm. Trong khi đó tiền tôi kiếm được và tiền cô ấy làm ra, cô ấy toàn giấu đi làm vốn riêng. Vợ tôi gửi chị gái cất đi hộ.

Tôi thấy mất lòng tin, vợ chồng sống với nhau cô ấy không hề thương tôi vất vả mà còn có tư tưởng như vậy. Khi tôi trách thì cô ấy bảo phụ nữ phải phòng thân, không thể dựa mãi vào chồng được.

Tôi biết là vậy nhưng cái cảm giác trong tôi vẫn không thể nguôi ngoai được. Tôi uất nghẹn vì thấy mình lao vào làm khổ sở còn vợ chẳng biết đến, cứ suốt ngày đòi tiền để rồi cô ấy giấu đi làm vốn riêng cho mình.

Tôi uất nghẹn vì thấy mình lao vào làm khổ sở còn vợ chẳng biết đến, cứ suốt ngày đòi tiền để rồi cô ấy giấu đi làm vốn riêng cho mình

Nhiều khi tôi ốm muốn nghỉ một chút nhưng vợ tôi bất chấp, cô ấy kêu ca thiếu cái này, cái kia, con chưa được mua cho cái này, cái nọ… Thấy vậy tôi lại chẳng dám nghỉ ngơi.

Giờ tôi mới thấy dường như vợ cho mình là con trâu, mặc sức mà bắt đi cày, cô ấy không thương tôi, chỉ ích kỉ nghĩ đến tiền, làm sao có thật nhiều tiền mà giấu đi làm của riêng. Vợ chồng như thế có tử tế không?

Tôi tự hỏi cuộc hôn nhân của tôi có thể hạnh phúc không? Tháng ngày sống cùng nhau tới đây tôi phải làm gì?

Loading...